Trời đầy sao…
Trăng tròn vành vạnh…Sáng trưng
Từ ban công có thể nhìn được ra đồi cỏ - Một chân trời đầy ắp kỷ niệm và ước mơ…
Có thể nói đây là lần đầu tiên mình thích một người… nhưng người ấy không quan tâm gì đến mình cả, không tán tỉnh mà cũng chẳng trêu ghẹo…Và đây cũng là lần đầu tiên mình hiểu thế nào làđơn phương.
Trong đầu mình lúc nào cũngsuy nghĩ thế này: Ừ, thích thì thích thật nhưng chỉ là giómà thôi. Thoáng qua. Đã là gió thì không bao giờ có điểmdừng.Chỉ có Bồ công anh…gặp đất sẽ dừng lại…
Anh ấy là người đầu tiên khiến mình cười nhiều như thế, luôn làm mình cười. Ừm, chắc với mọi người cũng vậythôi. Vì anh ấy là người vui vẻ. ^^
Rõ là mình không hiểu anh ấylà người thế nào nhưng mà qua cách nói chuyện, mình chỉ hình dung được một phầnnào đó trong con người anh…
Ngay từ buổi nói chuyện đầutiên, mình nghĩ mình và anh ấy khá hợp nhau. Mình còn nhớ, hôm đó mình cố gắng thức khuya để chat đến tận 1 giờ hơn…vs anh!
^^ Trời mưa khá to. Hèm…Anhấy sợ…@@...Nản
Mình bảo sẽ thức cùng…Nhưng rất tiếc( Sập mạng như chơi…@@...Nản nốt).Cả hai cùng đi ngủ…
Mình sẽ phải cố giữ để nó không vượt ra ngoài…kái tìnhcảm trẻ kon này@@. Tại vì kòn nhiều thứ khác nữa. Giờ chưa phải lúc. Và giờ anh ấy cũng là Oppa kủa mìnk. Vậy là vui rồi^^. Nhỉ?
Haizzzzzzzzz…Chậc…
Gió mát quá…Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao…mình như được gặp lại…( Mỗi vì sao là một linh hồn)…Trong đầu mình bất chợt hiện về nhữngký ức của ngày xưa. Mình rấtmuốn được gặp lại…dù chỉ một lần…trong mơ kũng dk…
Mình gửi vào gió những lời yêu thương, những tâm sự và cả những suy nghĩ. Thả hồn mình vào gió…thấy tâm trạng thật nhẹ nhàng…mỉm cười nhẹ vs những vì sao lấp lánh…
Chính mình cũng không thể hiểu tâm trạng lúc này đây lànhư thế nào…Xen lẫn buồn và vui, mọi thứ như trộn lẫn vào nhau. Thực sự kảm giác này rất khó tả…lần đầu tiên mình bị như thế. Thật không biết nên khóc hay nên kười nữa…
Thật sự bây giờ mình muốn đựợc như gió, mình muốn thảhồn theo gió, kứ để gió đưa đẩy đến bất kứ nơi nào…Nếu mà như thế chắc đang ở thiên đường^^, nơi đó mình sẽ gặp lại…
Tâm trạng hỗn độn quá, không biết nghĩ như thế nàonữa, đang nghĩ kái này tự dưng nhớ đến lại nhảy sang kái kia…@@
Em sẽ làm như anh…vì chính em kũng muốn làm mọi người kười, vui vẻ và hạnh phúc. Em không có khiếu hài hước như anh, không biết bày trò như ank làm người ta kười tại vì kon người em không dknhư vậy. Em sẽ làm theo kách kủa em, dơn giản là vậy! Có thể em không thể hạnh phúc, vui vẻ dk nhiều như ank nhưng chỉ kần manghạnh phúc cho mọi người là em vui rồi^^..
em có đọc bài này thì hãy thalỗi cho anh vì anh ko hỏi ý kiến của em mà đã cop và gửi đi anh tự thấy mình là đất và anh ko thể giữ bồ công anh của mình... (có 1 bài đã viết bồ công anh theo gióbay đi...)
anh thực sự rất yêu em, 1 người học giỏi đỗ trường chuyên xinh và đầy cá tính(với anh) còn anh thì ngược lại học ko giỏi, 1 ngôi trường nối tiếng quậy phá của Thái Nguyên, anh đang viết, đọc, và nhớ về ngày đầu tiên mình quen nhau... emcó nhớ ko, chắc là k nhỉ
-mong có ngày em đọc dc bài này, anh xl và anh thực sự rất yêu em...
hành phúc nhé em, anh luôn dõi theo em mà... love you forever.